28.8.07

Mưa tháng tám.


Tháng tám trời mưa
Mưa ầm ầm
Rả rích
Đôi khi nhỏ giọt
Ẩm ướt suốt một ngày
Lang thang đi giữa màu trắng xóa

Tìm lại những gì đã trôi đi
Lá vàng?
Phượng đỏ?
...


Có đám bạn tháng tám cùng nhau
Ráp chiếc AK giờ quân sự
Trời đổ mưa bên hiên xe cũ
Ríu rít chuyện trò:

" Lắp súng khó quá mày ơi !"

Thời gian trôi đi- ba năm ròng
Hoa cứ rơi, lá vẫn đều đều rụng
Họ vật lộn với đống bài dài thòng lọng
Hấp dẫn và ...khó nuốt !
Nhưng vơi đi phần nào với những trận cười trong sáng xôn xao.

Những tiết học trôi nhanh
Không gian i tờ
.
Có những bài giảng về bề dài lịch sử
Rất hấp dẫn vì xuân 75, vì cách mạng tháng Mười
Vẫn không ấn tượng bằng lúc trả bài nửa giờ một tiết !
Những giờ lí thuyết, nhưng tiết thực hành

Mau vui đấy, và cũng mau chán đấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
Trên tóc thầy vương vấn bụi tàn bay.

"Gió mùa thu cô ru em ngủ"
Giọng đứa nào còn văng vẳng đâu đây
(Vài tiếng cười tinh ranh bật dậy)
"Trường ca Đam San rồi đến đất nước"
Những "tiến sĩ gây mê"
Đưa lũ quỉ vào kho tàng tình yêu đầy sắc màu cuộc sống.

Bao lần rồi,
Vẫn ngôi trường với hàng cây lá đổ
Thầy cô đó, hai mùa hoa trổ
Kiên trì

Cặm cụi
Vì lũ quỉ con...

Còn lũ quỉ nhỏ?

Mỗi người ôm ấp những ước mơ riêng
Suốt ba năm trời. Thật đẹp!
Bao cố gắng của thầy và trò
Đến ngày ra hoa kết trái
Vui mừng
Buồn bã
Lo âu
Nhiều nhiều tâm trạng
Nhưng có một điều là của chung

Nỗi nhớ

Nhớ lắm lúc ngồi gục đầu trong giờ thầy giảng
Nhớ những cái cau mày vì tức giận của hai ông " công công".
Nhớ những lần giận dỗi!
Nhớ... những đôi mắt thẹn thùng bất chợt chạm vào nhau...

ước gì...
...

Nhớ lắm...
Nhưng tất cả rồi sẽ qua
Chỉ còn là kỉ niệm
Ôi, kỉ niệm đâu phải là viên sỏi
Muốn quên đi là nhặt ném vội vàng!
Nhưng kỉ niệm cũng không là trang sách
Để mỗi ngày lại nhớ nhiều thêm

Thời gian dần trôi đi
Kỉ niệm sẽ nhân đôi?
Cũng có khi...mờ đi một nửa

Ta sợ đến một ngày sẽ không còn nhớ nổi
Những ảnh hình quen thuộc của ngày xưa!
Dù phố vẫn ướt, trời vẫn mưa
Lá vẫn thưa, rơi đều mỗi độ
Chiều hôm qua, mình tôi lang thang qua đó
Nghe mùa thu về, chợt lòng bâng khuâng...

24.8.07

Một thời đã qua.



Khi tất cả hóa những cơn gió lạ

Đưa ta về một giấc chiêm bao

Có ngọt ngào và cũng đầy thương nhớ

Kỉ niệm xưa đợi ta từ thưở nào.








Tháng ba mang những ngày nắng ấm

Sân trường rộn những bước chân qua

Có chiếc lá vương tầm đôi mắt

Gió nhẹ đưa nghe hơi đất mặn mà.


Nắng tháng ba vương dài trên mái tóc,

Khẽ gọi ai, nghe hương gió chuyển mùa.

Tiếng trống vang trong lòng rạo rực,

Bồi hồi bụi phấn,có buồn chưa?


Những ngày thi tháng tư vội vã,

Dòng mực xanh lưu bút chuyền tay.

Nghe nắng hát khúc ca mùa hạ

Chưa đi sao nỗi nhớ đong đầy?










Vẫn còn đây lớp học hàng cây,

Sao bỗng nghe lòng xa xôi lắm…

Phượng rơi đầy đỏ tràn sân nắng

Tiếng ve con gợi nhớ những ngày…


Mưa đầu mùa thấm trang giấy lịch

Tháng năm về cho lòng xôn xao

Còn bao nhiêu cho những buổi học

Mưa hôn nhẹ lên đôi má nào…


Ngày chia tay trôi nhẹ như chiêm bao

Nghe nỗi nhớ cứ như gió thì thào

Gió tháng sáu đến, đi, rồi trở lại,

Tháng bảy rồi, gió vẫn còn xôn xao…


Có một thời, chỉ một thời để nhớ

Đã qua rồi nhưng không thể nào quên.