Khi tất cả hóa những cơn gió lạ
Đưa ta về một giấc chiêm bao
Có ngọt ngào và cũng đầy thương nhớ
Kỉ niệm xưa đợi ta từ thưở nào.
Tháng ba mang những ngày nắng ấm
Sân trường rộn những bước chân qua
Có chiếc lá vương tầm đôi mắt
Gió nhẹ đưa nghe hơi đất mặn mà.
Nắng tháng ba vương dài trên mái tóc,
Khẽ gọi ai, nghe hương gió chuyển mùa.
Tiếng trống vang trong lòng rạo rực,
Bồi hồi bụi phấn,có buồn chưa?
Những ngày thi tháng tư vội vã,
Dòng mực xanh lưu bút chuyền tay.
Nghe nắng hát khúc ca mùa hạ
Chưa đi sao nỗi nhớ đong đầy?
Vẫn còn đây lớp học hàng cây,
Sao bỗng nghe lòng xa xôi lắm…
Phượng rơi đầy đỏ tràn sân nắng
Tiếng ve con gợi nhớ những ngày…
Mưa đầu mùa thấm trang giấy lịch
Tháng năm về cho lòng xôn xao
Còn bao nhiêu cho những buổi học
Mưa hôn nhẹ lên đôi má nào…
Ngày chia tay trôi nhẹ như chiêm bao
Nghe nỗi nhớ cứ như gió thì thào
Gió tháng sáu đến, đi, rồi trở lại,
Tháng bảy rồi, gió vẫn còn xôn xao…
Có một thời, chỉ một thời để nhớ
Đã qua rồi nhưng không thể nào quên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét